题龚山人草堂

世人负一美,未肯甘陆沉。独抱匡济器,能怀真隐心。
结庐迩城郭,及到云木深。灭迹慕颍阳,忘机同汉阴。
启户面白水,凭轩对苍岑。但歌考槃诗,不学梁父吟。
兹道我所适,感君齐素襟。勖哉龚夫子,勿使嚣尘侵。

注音版

tí gōng shān rén cǎo táng题龚山人草堂táng dài唐代wú yún吴筠
shì rén fù yī měi.世人负一美。wèi kěn gān lù chén.未肯甘陆沉。dú bào kuāng jì qì.独抱匡济器。néng huái zhēn yǐn xīn.能怀真隐心。jié lú ěr chéng guō.结庐迩城郭。jí dào yún mù shēn.及到云木深。miè jī mù yǐng yáng.灭迹慕颍阳。wàng jī tóng hàn yīn.忘机同汉阴。qǐ hù miàn bái shuǐ.启户面白水。píng xuān duì cāng cén.凭轩对苍岑。dàn gē kǎo pán shī.但歌考槃诗。bù xué liáng fù yín.不学梁父吟。zī dào wǒ suǒ shì.兹道我所适。gǎn jūn qí sù jīn.感君齐素襟。xù zāi gōng fū zǐ.勖哉龚夫子。wù shǐ xiāo chén qīn.勿使嚣尘侵。

^回到顶部^