春风四首

春风吹愁端,散漫不可收。不如古溪水,只望乡江流。
新花红烁烁,旧花满山白。昔日金张门,狼藉馀废宅。
回头语春风,莫向新花丛。我见朱颜人,多金亦成翁。
多金不足惜,丹砂亦何益。更种明年花,春风自相识。

注音版

chūn fēng sì shǒu春风四首táng dài唐代táng yàn qiān唐彦谦
chūn fēng chuī chóu duān.春风吹愁端。sǎn màn bù kě shōu.散漫不可收。bù rú gǔ xī shuǐ.不如古溪水。zhǐ wàng xiāng jiāng liú.只望乡江流。xīn huā hóng shuò shuò.新花红烁烁。jiù huā mǎn shān bái.旧花满山白。xī rì jīn zhāng mén.昔日金张门。láng jí yú fèi zhái.狼藉馀废宅。huí tóu yǔ chūn fēng.回头语春风。mò xiàng xīn huā cóng.莫向新花丛。wǒ jiàn zhū yán rén.我见朱颜人。duō jīn yì chéng wēng.多金亦成翁。duō jīn bù zú xī.多金不足惜。dān shā yì hé yì.丹砂亦何益。gèng zhǒng míng nián huā.更种明年花。chūn fēng zì xiāng shí.春风自相识。

^回到顶部^