寄范使君

未秋为别已终秋,咫尺娄江路阻修。心上惟君知委曲,
眼前独我逐漂流。从来姑息难为好,到底依栖总是诹。
西望家山成浩叹,临风搔首不胜愁。

注音版

jì fàn shǐ jūn寄范使君táng dài唐代móu róng牟融
wèi qiū wèi bié yǐ zhōng qiū.未秋为别已终秋。zhǐ chǐ lóu jiāng lù zǔ xiū.咫尺娄江路阻修。xīn shàng wéi jūn zhī wěi qū.心上惟君知委曲。yǎn qián dú wǒ zhú piāo liú.眼前独我逐漂流。cóng lái gū xī nán wéi hǎo.从来姑息难为好。dào dǐ yī qī zǒng shì zōu.到底依栖总是诹。xī wàng jiā shān chéng hào tàn.西望家山成浩叹。lín fēng sāo shǒu bù shèng chóu.临风搔首不胜愁。

^回到顶部^