相和歌辞·长门怨

月出映曾城,孤圜上太清。君王春爱歇,枕席凉风生。
怨咽不能寝,踟蹰步前楹。空阶白露色,百草塞虫鸣。
念昔金房里,犹嫌玉座轻。如何娇所误,长夜泣恩情。

注音版

xiāng hè gē cí cháng mén yuàn相和歌辞·长门怨táng dài唐代wú shǎo wēi吴少微
yuè chū yìng céng chéng.月出映曾城。gū huán shàng tài qīng.孤圜上太清。jūn wáng chūn ài xiē.君王春爱歇。zhěn xí liáng fēng shēng.枕席凉风生。yuàn yàn bù néng qǐn.怨咽不能寝。chí chú bù qián yíng.踟蹰步前楹。kōng jiē bái lù sè.空阶白露色。bǎi cǎo sāi chóng míng.百草塞虫鸣。niàn xī jīn fáng lǐ.念昔金房里。yóu xián yù zuò qīng.犹嫌玉座轻。rú hé jiāo suǒ wù.如何娇所误。cháng yè qì ēn qíng.长夜泣恩情。

^回到顶部^