催老融墨戏

古人惜墨如惜金,老融惜墨如惜命。
濡毫洗尽始轻拂,意匠经营极深夐。
人非求似韵自足,物已忘形影犹映。
地蒸宿雾日未高,雨带寒烟山欲暝。
中含太古不尽意,笔墨超然绝畦迳。
画家安得论三尺,身世生缘俱堕甑。
人言可望不可亲,夜半叩门宁复听。
三生宿契谁得知,一见未言心已应。
岩倾千丈雪散空,上有清池开锦镜。
意行忽发虎溪笑,许作新图写幽胜。
归寻一纸五十尺,传以礬胶如练净。
自知能事难促迫,捲送松窗待清兴。
笔端肤雨今何如,西抹东涂应略定。
何当一日快先覩,洗我昏眸十年病。

注音版

cuī lǎo róng mò xì催老融墨戏sòng dài宋代lóu yào楼钥
gǔ rén xī mò rú xī jīn.古人惜墨如惜金。lǎo róng xī mò rú xī mìng.老融惜墨如惜命。rú háo xǐ jǐn shǐ qīng fú.濡毫洗尽始轻拂。yì jiàng jīng yíng jí shēn xiòng.意匠经营极深夐。rén fēi qiú shì yùn zì zú.人非求似韵自足。wù yǐ wàng xíng yǐng yóu yìng.物已忘形影犹映。dì zhēng sù wù rì wèi gāo.地蒸宿雾日未高。yǔ dài hán yān shān yù míng.雨带寒烟山欲暝。zhōng hán tài gǔ bù jìn yì.中含太古不尽意。bǐ mò chāo rán jué qí jìng.笔墨超然绝畦迳。huà jiā ān dé lùn sān chǐ.画家安得论三尺。shēn shì shēng yuán jù duò zèng.身世生缘俱堕甑。rén yán kě wàng bù kě qīn.人言可望不可亲。yè bàn kòu mén níng fù tīng.夜半叩门宁复听。sān shēng sù qì shuí dé zhī.三生宿契谁得知。yī jiàn wèi yán xīn yǐ yīng.一见未言心已应。yán qīng qiān zhàng xuě sàn kōng.岩倾千丈雪散空。shàng yǒu qīng chí kāi jǐn jìng.上有清池开锦镜。yì xíng hū fā hǔ xī xiào.意行忽发虎溪笑。xǔ zuò xīn tú xiě yōu shèng.许作新图写幽胜。guī xún yī zhǐ wǔ shí chǐ.归寻一纸五十尺。chuán yǐ fán jiāo rú liàn jìng.传以礬胶如练净。zì zhī néng shì nán cù pò.自知能事难促迫。juǎn sòng sōng chuāng dài qīng xìng.捲送松窗待清兴。bǐ duān fū yǔ jīn hé rú.笔端肤雨今何如。xī mǒ dōng tú yīng lüè dìng.西抹东涂应略定。hé dāng yī rì kuài xiān dǔ.何当一日快先覩。xǐ wǒ hūn móu shí nián bìng.洗我昏眸十年病。

^回到顶部^