冬至霜晴

油帘雪白日华红,老子良图策俊功。
自晒绵裘并衲裤,谁知衣桁是薰笼。
绝怜寒菊枯根底,留得残霜过日中。
旧说冬乾年定湿,试将今岁试南翁。

注音版

dōng zhì shuāng qíng冬至霜晴sòng dài宋代yáng wàn lǐ杨万里
yóu lián xuě bái rì huá hóng.油帘雪白日华红。lǎo zi liáng tú cè jùn gōng.老子良图策俊功。zì shài mián qiú bìng nà kù.自晒绵裘并衲裤。shéi zhī yī héng shì xūn lóng.谁知衣桁是薰笼。jué lián hán jú kū gēn dǐ.绝怜寒菊枯根底。liú dé cán shuāng guò rì zhōng.留得残霜过日中。jiù shuō dōng gān nián dìng shī.旧说冬乾年定湿。shì jiāng jīn suì shì nán wēng.试将今岁试南翁。

^回到顶部^