再和

太空无壁不可幄,颠风莫动花肌薄。
一春才有一日晴,帝里游人争出城。
青天如水绿烟灭,晴与海棠成两绝。
坐中宾主诗中仙,开口挥毫俱玉雪。
清泉白石欠此翁,若为插脚鵷鹭丛。
老眼作花花作晕,多惭猿鹤频相问。

注音版

zài hé再和sòng dài宋代yáng wàn lǐ杨万里
tài kōng wú bì bù kě wò.太空无壁不可幄。diān fēng mò dòng huā jī báo.颠风莫动花肌薄。yī chūn cái yǒu yī rì qíng.一春才有一日晴。dì lǐ yóu rén zhēng chū chéng.帝里游人争出城。qīng tiān rú shuǐ lǜ yān miè.青天如水绿烟灭。qíng yǔ hǎi táng chéng liǎng jué.晴与海棠成两绝。zuò zhōng bīn zhǔ shī zhōng xiān.坐中宾主诗中仙。kāi kǒu huī háo jù yù xuě.开口挥毫俱玉雪。qīng quán bái shí qiàn cǐ wēng.清泉白石欠此翁。ruò wéi chā jiǎo yuān lù cóng.若为插脚鵷鹭丛。lǎo yǎn zuò huā huā zuò yūn.老眼作花花作晕。duō cán yuán hè pín xiāng wèn.多惭猿鹤频相问。

^回到顶部^