梅花数枝,篸两小瓷瓶。雪寒一夜,二瓶冻裂

何人双赠水精瓶,梅花数枝瓶底生。
瘦枝尚带折痕在,隔瓶照见透骨明。
大枝开尽花如雪,小枝未开更清绝。
争从瓶口迸出来,其柰堪看不堪掇。
人言水精初出万壑时,欲凝未凝如冻脂。
上有江海花正盛,吹折数枝堕寒镜。
玉工割取到人问,琢出瓶子和梅看。
至今犹有未疑处,瓶里水珠走来去。
只愁窗外春日红,瓶子化作亡是公。

注音版

méi huā shù zhī, cǎn liǎng xiǎo cí píng. xuě hán yī yè, èr píng dòng liè梅花数枝,篸两小瓷瓶。雪寒一夜,二瓶冻裂sòng dài宋代yáng wàn lǐ杨万里
hé rén shuāng zèng shuǐ jīng píng.何人双赠水精瓶。méi huā shù zhī píng dǐ shēng.梅花数枝瓶底生。shòu zhī shàng dài zhé hén zài.瘦枝尚带折痕在。gé píng zhào jiàn tòu gǔ míng.隔瓶照见透骨明。dà zhī kāi jǐn huā rú xuě.大枝开尽花如雪。xiǎo zhī wèi kāi gèng qīng jué.小枝未开更清绝。zhēng cóng píng kǒu bèng chū lái.争从瓶口迸出来。qí nài kān kàn bù kān duō.其柰堪看不堪掇。rén yán shuǐ jīng chū chū wàn hè shí.人言水精初出万壑时。yù níng wèi níng rú dòng zhī.欲凝未凝如冻脂。shàng yǒu jiāng hǎi huā zhèng shèng.上有江海花正盛。chuī zhé shù zhī duò hán jìng.吹折数枝堕寒镜。yù gōng gē qǔ dào rén wèn.玉工割取到人问。zuó chū píng zi hé méi kàn.琢出瓶子和梅看。zhì jīn yóu yǒu wèi yí chù.至今犹有未疑处。píng lǐ shuǐ zhū zǒu lái qù.瓶里水珠走来去。zhǐ chóu chuāng wài chūn rì hóng.只愁窗外春日红。píng zi huà zuò wáng shì gōng.瓶子化作亡是公。

^回到顶部^