夏云峰(伤春)

天阔云高,溪横水远,晚日寒生轻晕。闲阶静、杨花渐少,朱门掩、莺声犹嫩。悔匆匆、过却清明,旋占得馀芳,已成幽恨。都几日阴沈,连宵慵困。起来韶华都尽。怨入双眉闲斗损。乍品得情怀,看承全近。深深态、无非自许。厌厌意、终羞人问。争知道、梦里蓬莱,待忘了馀香,时传音信。纵留得莺花,东风不住,也则眼前愁闷。

注音版

xià yún fēng shāng chūn夏云峰(伤春)sòng dài宋代zhòng shū仲殊
tiān kuò yún gāo.天阔云高。xī héng shuǐ yuǎn.溪横水远。wǎn rì hán shēng qīng yūn.晚日寒生轻晕。xián jiē jìng yáng huā jiàn shǎo.闲阶静、杨花渐少。zhū mén yǎn yīng shēng yóu nèn.朱门掩、莺声犹嫩。huǐ cōng cōng guò què qīng míng.悔匆匆、过却清明。xuán zhàn dé yú fāng.旋占得馀芳。yǐ chéng yōu hèn.已成幽恨。dōu jǐ rì yīn shěn.都几日阴沈。lián xiāo yōng kùn.连宵慵困。qǐ lái sháo huá dōu jǐn.起来韶华都尽。yuàn rù shuāng méi xián dòu sǔn.怨入双眉闲斗损。zhà pǐn dé qíng huái.乍品得情怀。kàn chéng quán jìn.看承全近。shēn shēn tài wú fēi zì xǔ.深深态、无非自许。yàn yàn yì zhōng xiū rén wèn.厌厌意、终羞人问。zhēng zhī dào mèng lǐ péng lái.争知道、梦里蓬莱。dài wàng le yú xiāng.待忘了馀香。shí chuán yīn xìn.时传音信。zòng liú dé yīng huā.纵留得莺花。dōng fēng bú zhù.东风不住。yě zé yǎn qián chóu mèn.也则眼前愁闷。

^回到顶部^