金鸡五言十四韵

蛮荆鲜人秀,厥美为物怪。
禽鸟得之多,山鸡禀其粹。
众彩烂成文,真色不可绘。
仙衣霓纷披,女锦花綷縩。
辉华日光乱,眩转目睛惫。
高田啄秋粟,下涧饮寒濑。
清唳或相呼,舞影还自爱。
岂知文章累,遂使网罗挂。
及祸诚有媒,求友反遭卖。
有身乃吾患,断尾亦前戒。
不群世所惊,其美众之害。
稻粱虽云厚,樊絷岂为泰。
山林归无期,羽翮日已铩。
用晦有前言,书之可为诫。

注音版

jīn jī wǔ yán shí sì yùn金鸡五言十四韵sòng dài宋代ōu yáng xiū欧阳修
mán jīng xiān rén xiù.蛮荆鲜人秀。jué měi wèi wù guài.厥美为物怪。qín niǎo dé zhī duō.禽鸟得之多。shān jī bǐng qí cuì.山鸡禀其粹。zhòng cǎi làn chéng wén.众彩烂成文。zhēn sè bù kě huì.真色不可绘。xiān yī ní fēn pī.仙衣霓纷披。nǚ jǐn huā cuì cài.女锦花綷縩。huī huá rì guāng luàn.辉华日光乱。xuàn zhuǎn mù jīng bèi.眩转目睛惫。gāo tián zhuó qiū sù.高田啄秋粟。xià jiàn yǐn hán lài.下涧饮寒濑。qīng lì huò xiāng hū.清唳或相呼。wǔ yǐng hái zì ài.舞影还自爱。qǐ zhī wén zhāng lèi.岂知文章累。suì shǐ wǎng luó guà.遂使网罗挂。jí huò chéng yǒu méi.及祸诚有媒。qiú yǒu fǎn zāo mài.求友反遭卖。yǒu shēn nǎi wú huàn.有身乃吾患。duàn wěi yì qián jiè.断尾亦前戒。bù qún shì suǒ jīng.不群世所惊。qí měi zhòng zhī hài.其美众之害。dào liáng suī yún hòu.稻粱虽云厚。fán zhí qǐ wèi tài.樊絷岂为泰。shān lín guī wú qī.山林归无期。yǔ hé rì yǐ shā.羽翮日已铩。yòng huì yǒu qián yán.用晦有前言。shū zhī kě wèi jiè.书之可为诫。

^回到顶部^