满江红·衮衮青春

衮衮青春,都只恁、堂堂过了。才解得,一分春思,一分春恼。儿态尚眠庭院柳,梦魂已入池塘草。问不知、春意到花梢,深多少。花正似,人人小。人应似,年年好。奈吴帆望断,秦关声杳。不恨碧云遮雁绝,只愁红雨催莺老。最苦是、茅店月明时,鸡声晓。

注音版

mǎn jiāng hóng gǔn gǔn qīng chūn满江红·衮衮青春sòng dài宋代lǐ céng bó李曾伯
gǔn gǔn qīng chūn.衮衮青春。dōu zhǐ nèn táng táng guò le.都只恁、堂堂过了。cái jiě dé.才解得。yī fēn chūn sī.一分春思。yī fēn chūn nǎo.一分春恼。ér tài shàng mián tíng yuàn liǔ.儿态尚眠庭院柳。mèng hún yǐ rù chí táng cǎo.梦魂已入池塘草。wèn bù zhī chūn yì dào huā shāo.问不知、春意到花梢。shēn duō shǎo.深多少。huā zhèng shì.花正似。rén rén xiǎo.人人小。rén yīng shì.人应似。nián nián hǎo.年年好。nài wú fān wàng duàn.奈吴帆望断。qín guān shēng yǎo.秦关声杳。bù hèn bì yún zhē yàn jué.不恨碧云遮雁绝。zhǐ chóu hóng yǔ cuī yīng lǎo.只愁红雨催莺老。zuì kǔ shì máo diàn yuè míng shí.最苦是、茅店月明时。jī shēng xiǎo.鸡声晓。

^回到顶部^