贫女

平生不识绣衣裳,闲把荆钗亦自伤。镜里只应谙素貌,
人间多自信红妆。当年未嫁还忧老,终日求媒即道狂。
两意定知无说处,暗垂珠泪湿蚕筐。

注音版

pín nǚ贫女táng dài唐代lǐ shān fǔ李山甫
píng shēng bù shí xiù yī shang.平生不识绣衣裳。xián bǎ jīng chāi yì zì shāng.闲把荆钗亦自伤。jìng lǐ zhǐ yīng ān sù mào.镜里只应谙素貌。rén jiān duō zì xìn hóng zhuāng.人间多自信红妆。dāng nián wèi jià hái yōu lǎo.当年未嫁还忧老。zhōng rì qiú méi jí dào kuáng.终日求媒即道狂。liǎng yì dìng zhī wú shuō chù.两意定知无说处。àn chuí zhū lèi shī cán kuāng.暗垂珠泪湿蚕筐。

^回到顶部^