二月十四夜霜

欣欣东园杏,忽值春飞霜。
粲然彼繁英,萎若出沸汤。
既能与之荣,而复使之伤。
向来肃杀时,已共百卉黄。
今同草吐心,不似草心长。
天理固难测,谁要必其常。

注音版

èr yuè shí sì yè shuāng二月十四夜霜sòng dài宋代méi yáo chén梅尧臣
xīn xīn dōng yuán xìng.欣欣东园杏。hū zhí chūn fēi shuāng.忽值春飞霜。càn rán bǐ fán yīng.粲然彼繁英。wēi ruò chū fèi tāng.萎若出沸汤。jì néng yǔ zhī róng.既能与之荣。ér fù shǐ zhī shāng.而复使之伤。xiàng lái sù shā shí.向来肃杀时。yǐ gòng bǎi huì huáng.已共百卉黄。jīn tóng cǎo tǔ xīn.今同草吐心。bù shì cǎo xīn zhǎng.不似草心长。tiān lǐ gù nán cè.天理固难测。shuí yào bì qí cháng.谁要必其常。

^回到顶部^