种药

云外阳翟山,实与嵩少接。
山中采药人,能自辨苗叶。
当须斸其根,以遂素所惬。
野箨包旧土,远置风雨捷。
故本含新芽,枯莛带空荚。
植虽乖地势,培壅得专辄。
冬谁论臭香,春定引蜂蝶。
岂惟识草木,庶用补羸苶。

注音版

zhǒng yào种药sòng dài宋代méi yáo chén梅尧臣
yún wài yáng dí shān.云外阳翟山。shí yǔ sōng shǎo jiē.实与嵩少接。shān zhōng cǎi yào rén.山中采药人。néng zì biàn miáo yè.能自辨苗叶。dāng xū zhǔ qí gēn.当须斸其根。yǐ suì sù suǒ qiè.以遂素所惬。yě tuò bāo jiù tǔ.野箨包旧土。yuǎn zhì fēng yǔ jié.远置风雨捷。gù běn hán xīn yá.故本含新芽。kū tíng dài kōng jiá.枯莛带空荚。zhí suī guāi dì shì.植虽乖地势。péi yōng dé zhuān zhé.培壅得专辄。dōng shuí lùn chòu xiāng.冬谁论臭香。chūn dìng yǐn fēng dié.春定引蜂蝶。qǐ wéi shí cǎo mù.岂惟识草木。shù yòng bǔ léi nié.庶用补羸苶。

^回到顶部^