阳春

蕙风轻,莺语巧,应喜乍离幽谷。飞过北窗前,递晴晓,丽日明透翠帏縠。篆台芬馥。初睡起、横斜簪玉。因甚自觉腰肢瘦,新来又宽裙幅。
对清镜、无心堪梳裹,谁问著、余酲带宿。寻思前欢往事,似惊回、好梦难续。花亭遍倚槛曲。厌满、争春凡木。尽憔悴、过了清明候,愁红惨绿。

注音版

yáng chūn阳春sòng dài宋代yáng wú jiù杨无咎
huì fēng qīng.蕙风轻。yīng yǔ qiǎo.莺语巧。yīng xǐ zhà lí yōu gǔ.应喜乍离幽谷。fēi guò běi chuāng qián.飞过北窗前。dì qíng xiǎo.递晴晓。lì rì míng tòu cuì wéi hú.丽日明透翠帏縠。zhuàn tái fēn fù.篆台芬馥。chū shuì qǐ héng xié zān yù.初睡起、横斜簪玉。yīn shén zì jué yāo zhī shòu.因甚自觉腰肢瘦。xīn lái yòu kuān qún fú.新来又宽裙幅。duì qīng jìng wú xīn kān shū guǒ.对清镜、无心堪梳裹。shuí wèn zhe yú chéng dài sù.谁问著、余酲带宿。xún sī qián huān wǎng shì.寻思前欢往事。shì jīng huí hǎo mèng nán xù.似惊回、好梦难续。huā tíng biàn yǐ kǎn qū.花亭遍倚槛曲。yàn mǎn zhēng chūn fán mù.厌满、争春凡木。jǐn qiáo cuì guò le qīng míng hòu.尽憔悴、过了清明候。chóu hóng cǎn lǜ.愁红惨绿。

^回到顶部^