满江红(己未四月九日会四明窗)

饤饾残花,也随分、红红白白。缘底事,春才好处,又成轻别。芳草凄迷归路远,子规更叫黄昏月。倚阑干、触处是浓愁,凭谁说。
我不厌,尊箓挈。君莫放,笙歌彻。自河南丞相,有兹宾客。一笑何曾千古换,半醺便觉乾坤窄。怕转头、天际望归舟,江山隔。

注音版

mǎn jiāng hóng jǐ wèi sì yuè jiǔ rì huì sì míng chuāng满江红(己未四月九日会四明窗)sòng dài宋代wú qián吴潜
dìng dòu cán huā.饤饾残花。yě suí fēn hóng hóng bái bái.也随分、红红白白。yuán dǐ shì.缘底事。chūn cái hǎo chù.春才好处。yòu chéng qīng bié.又成轻别。fāng cǎo qī mí guī lù yuǎn.芳草凄迷归路远。zǐ guī gèng jiào huáng hūn yuè.子规更叫黄昏月。yǐ lán gān chù chù shì nóng chóu.倚阑干、触处是浓愁。píng shuí shuō.凭谁说。wǒ bù yàn.我不厌。zūn lù qiè.尊箓挈。jūn mò fàng.君莫放。shēng gē chè.笙歌彻。zì hé nán chéng xiàng.自河南丞相。yǒu zī bīn kè.有兹宾客。yī xiào hé zēng qiān gǔ huàn.一笑何曾千古换。bàn xūn biàn jué qián kūn zhǎi.半醺便觉乾坤窄。pà zhuǎn tóu tiān jì wàng guī zhōu.怕转头、天际望归舟。jiāng shān gé.江山隔。

^回到顶部^