春女行

春女颜如玉,怨歌阳春曲。巫山春树红,沅湘春草绿。
自怜妖艳姿,妆成独见时。愁心伴杨柳,春尽乱如丝。
目极千馀里,悠悠春江水。频想玉关人,愁卧金闺里。
尚言春花落,不知秋风起。娇爱犹未终,悲凉从此始。
忆昔楚王宫,玉楼妆粉红。纤腰弄明月,长袖舞春风。
容华委西山,光阴不可还。桑林变东海,富贵今何在。
寄言桃李容,胡为闺阁重。但看楚王墓,唯有数株松。

注音版

chūn nǚ xíng春女行táng dài唐代liú xī yí刘希夷
chūn nǚ yán rú yù.春女颜如玉。yuàn gē yáng chūn qū.怨歌阳春曲。wū shān chūn shù hóng.巫山春树红。yuán xiāng chūn cǎo lǜ.沅湘春草绿。zì lián yāo yàn zī.自怜妖艳姿。zhuāng chéng dú jiàn shí.妆成独见时。chóu xīn bàn yáng liǔ.愁心伴杨柳。chūn jǐn luàn rú sī.春尽乱如丝。mù jí qiān yú lǐ.目极千馀里。yōu yōu chūn jiāng shuǐ.悠悠春江水。pín xiǎng yù guān rén.频想玉关人。chóu wò jīn guī lǐ.愁卧金闺里。shàng yán chūn huā luò.尚言春花落。bù zhī qiū fēng qǐ.不知秋风起。jiāo ài yóu wèi zhōng.娇爱犹未终。bēi liáng cóng cǐ shǐ.悲凉从此始。yì xī chǔ wáng gōng.忆昔楚王宫。yù lóu zhuāng fěn hóng.玉楼妆粉红。xiān yāo nòng míng yuè.纤腰弄明月。cháng xiù wǔ chūn fēng.长袖舞春风。róng huá wěi xī shān.容华委西山。guāng yīn bù kě hái.光阴不可还。sāng lín biàn dōng hǎi.桑林变东海。fù guì jīn hé zài.富贵今何在。jì yán táo lǐ róng.寄言桃李容。hú wéi guī gé zhòng.胡为闺阁重。dàn kàn chǔ wáng mù.但看楚王墓。wéi yǒu shù zhū sōng.唯有数株松。

^回到顶部^