春霁

久客孤舟上,天涯漱晓津。野芳桤似柳,江霁雪和春。
吏叫能惊鹭,官粗实害身。何当穷蜀境,却忆滞游人。

注音版

chūn jì春霁táng dài唐代xuē néng薛能
jiǔ kè gū zhōu shàng.久客孤舟上。tiān yá shù xiǎo jīn.天涯漱晓津。yě fāng qī shì liǔ.野芳桤似柳。jiāng jì xuě hé chūn.江霁雪和春。lì jiào néng jīng lù.吏叫能惊鹭。guān cū shí hài shēn.官粗实害身。hé dāng qióng shǔ jìng.何当穷蜀境。què yì zhì yóu rén.却忆滞游人。

^回到顶部^