冬日

藤果累累熟,山晴自绕檐。
断薪经雨湿,野菜着霜甜。
诗秒客相笑,家贫鹤不嫌。
谁能更惆怅,痴坐卷疎帘。

注音版

dōng rì冬日sòng dài宋代lì dēng利登
téng guǒ lěi lěi shú.藤果累累熟。shān qíng zì rào yán.山晴自绕檐。duàn xīn jīng yǔ shī.断薪经雨湿。yě cài zhe shuāng tián.野菜着霜甜。shī miǎo kè xiāng xiào.诗秒客相笑。jiā pín hè bù xián.家贫鹤不嫌。shuí néng gèng chóu chàng.谁能更惆怅。chī zuò juǎn shū lián.痴坐卷疎帘。

^回到顶部^