王敬伯歌

妾本舟中女,闻君江上琴。君初感妾意,妾亦感君心。
遂出合欢被,同为交颈禽。传杯唯畏浅,接膝犹嫌远。
侍婢奏箜篌,女郎歌宛转。宛转怨如何,中庭霜渐多。
霜多叶可惜,昨日非今夕。徒结万重欢,终成一宵客。
王敬伯,绿水青山从此隔。

注音版

wáng jìng bó gē王敬伯歌táng dài唐代lǐ duān李端
qiè běn zhōu zhōng nǚ.妾本舟中女。wén jūn jiāng shàng qín.闻君江上琴。jūn chū gǎn qiè yì.君初感妾意。qiè yì gǎn jūn xīn.妾亦感君心。suì chū hé huān bèi.遂出合欢被。tóng wèi jiāo jǐng qín.同为交颈禽。chuán bēi wéi wèi qiǎn.传杯唯畏浅。jiē xī yóu xián yuǎn.接膝犹嫌远。shì bì zòu kōng hóu.侍婢奏箜篌。nǚ láng gē wǎn zhuǎn.女郎歌宛转。wǎn zhuǎn yuàn rú hé.宛转怨如何。zhōng tíng shuāng jiàn duō.中庭霜渐多。shuāng duō yè kě xī.霜多叶可惜。zuó rì fēi jīn xī.昨日非今夕。tú jié wàn zhòng huān.徒结万重欢。zhōng chéng yī xiāo kè.终成一宵客。wáng jìng bó.王敬伯。lǜ shuǐ qīng shān cóng cǐ gé.绿水青山从此隔。

^回到顶部^