和游一人泉
【宋代】
李之仪
新诗解人颐,秀若披云鬟。突然不可揖,平地翻波澜。
褰衣愧招携,每见辄汗颜。况兹天际游,物理知难攀。
一来金陵居,终岁不得閒。胜践固畴昔,欲往独见删。
命驾等人尔,底事独我悭。岂非勒移灵,不许污名山。
因诗想其人,爱来直仍弯。裂脐那复惜,顿足已滞顽。
清甘似可饱,忽遽谁其还。何当强扶老,寄迹云霞间。
要须君意果,莫遣我盟寒。晓来雨脚断,去梦已班班。
注音版
hé yóu yī rén quán和游一人泉sòng dài宋代lǐ zhī yí李之仪
xīn shī jiě rén yí.新诗解人颐。xiù ruò pī yún huán.秀若披云鬟。tū rán bù kě yī.突然不可揖。píng dì fān bō lán.平地翻波澜。qiān yī kuì zhāo xié.褰衣愧招携。měi jiàn zhé hàn yán.每见辄汗颜。kuàng zī tiān jì yóu.况兹天际游。wù lǐ zhī nán pān.物理知难攀。yī lái jīn líng jū.一来金陵居。zhōng suì bù dé xián.终岁不得閒。shèng jiàn gù chóu xī.胜践固畴昔。yù wǎng dú jiàn shān.欲往独见删。mìng jià děng rén ěr.命驾等人尔。dǐ shì dú wǒ qiān.底事独我悭。qǐ fēi lēi yí líng.岂非勒移灵。bù xǔ wū míng shān.不许污名山。yīn shī xiǎng qí rén.因诗想其人。ài lái zhí réng wān.爱来直仍弯。liè qí nà fù xī.裂脐那复惜。dùn zú yǐ zhì wán.顿足已滞顽。qīng gān shì kě bǎo.清甘似可饱。hū jù shuí qí hái.忽遽谁其还。hé dāng qiáng fú lǎo.何当强扶老。jì jī yún xiá jiān.寄迹云霞间。yào xū jūn yì guǒ.要须君意果。mò qiǎn wǒ méng hán.莫遣我盟寒。xiǎo lái yǔ jiǎo duàn.晓来雨脚断。qù mèng yǐ bān bān.去梦已班班。