铜爵研
【宋代】
周紫芝
藁街夜腹空燃脂,可怜汉祚终陵夷。老瞒自在作家主,欺它寡妇并孤儿。
洛阳宫殿皆颓圮,更作高台半天起。台上吹香十里闻,台下洗妆漳水浑。
当时歌管一消歇,回望西陵空断魂。百年岁月空中鸟,花不长妍人易老。
台倾人去不复存,碧瓦澄泥为谁好。那知流落向寒窗,乞与诗人赋花草。
注音版
tóng jué yán铜爵研sòng dài宋代zhōu zǐ zhī周紫芝
gǎo jiē yè fù kōng rán zhī.藁街夜腹空燃脂。kě lián hàn zuò zhōng líng yí.可怜汉祚终陵夷。lǎo mán zì zài zuò jiā zhǔ.老瞒自在作家主。qī tā guǎ fù bìng gū ér.欺它寡妇并孤儿。luò yáng gōng diàn jiē tuí pǐ.洛阳宫殿皆颓圮。gèng zuò gāo tái bàn tiān qǐ.更作高台半天起。tái shàng chuī xiāng shí lǐ wén.台上吹香十里闻。tái xià xǐ zhuāng zhāng shuǐ hún.台下洗妆漳水浑。dāng shí gē guǎn yī xiāo xiē.当时歌管一消歇。huí wàng xī líng kōng duàn hún.回望西陵空断魂。bǎi nián suì yuè kōng zhōng niǎo.百年岁月空中鸟。huā bù zhǎng yán rén yì lǎo.花不长妍人易老。tái qīng rén qù bù fù cún.台倾人去不复存。bì wǎ chéng ní wèi shuí hǎo.碧瓦澄泥为谁好。nǎ zhī liú luò xiàng hán chuāng.那知流落向寒窗。qǐ yǔ shī rén fù huā cǎo.乞与诗人赋花草。