拟古十三首 其十二 孟冬寒气至

孟冬寒气至,冲风一何厉。宿楚失故阴,思虫柱哀喙。

客来门冬冬,袖有尺书遗。一读泪先零,再读心已醉。

妾如初开花,君如长流水。花挽水回难,水捐花去易。

流水何时休,春荣难久恃。

注音版

nǐ gǔ shí sān shǒu qí shí èr mèng dōng hán qì zhì拟古十三首 其十二 孟冬寒气至sòng dài宋代hóng shì洪适
mèng dōng hán qì zhì.孟冬寒气至。chōng fēng yī hé lì.冲风一何厉。sù chǔ shī gù yīn.宿楚失故阴。sī chóng zhù āi huì.思虫柱哀喙。kè lái mén dōng dōng.客来门冬冬。xiù yǒu chǐ shū yí.袖有尺书遗。yī dú lèi xiān líng.一读泪先零。zài dú xīn yǐ zuì.再读心已醉。qiè rú chū kāi huā.妾如初开花。jūn rú cháng liú shuǐ.君如长流水。huā wǎn shuǐ huí nán.花挽水回难。shuǐ juān huā qù yì.水捐花去易。liú shuǐ hé shí xiū.流水何时休。chūn róng nán jiǔ shì.春荣难久恃。

^回到顶部^