春谷诗 为竺西和尚赋

条风自东来,雪消春谷暖。荒畦碧草短,清池细泉缓。

溪花明锦绣,时禽响弦筦。道人闲无事,习惯牛头懒。

过桥禅杖落,仕石袈裟袒。日暮精舍归,灯龛白云满。

注音版

chūn gǔ shī wèi zhú xī hé shàng fù春谷诗 为竺西和尚赋yuán dài元代liú jī刘基
tiáo fēng zì dōng lái.条风自东来。xuě xiāo chūn gǔ nuǎn.雪消春谷暖。huāng qí bì cǎo duǎn.荒畦碧草短。qīng chí xì quán huǎn.清池细泉缓。xī huā míng jǐn xiù.溪花明锦绣。shí qín xiǎng xián guǎn.时禽响弦筦。dào rén xián wú shì.道人闲无事。xí guàn niú tóu lǎn.习惯牛头懒。guò qiáo chán zhàng luò.过桥禅杖落。shì shí jiā shā tǎn.仕石袈裟袒。rì mù jīng shè guī.日暮精舍归。dēng kān bái yún mǎn.灯龛白云满。

^回到顶部^