王昭君

汉庭不赏徼功士,昭君却向胡中死。昭君辞汉入胡中,胡女悲愁汉嫔喜。

含情欲怨当语谁,手弹琵琶泪沾衣。掖庭望幸从此绝,巫山有路他生归。

殷勤说与上林雁,好在月年再相见。汉恩如海长自深,妾自生来命如线。

贱妾一身何足惜,可惜当年刘敬策。遂令上策重和亲,欲倚红颜清塞尘。

只恐妾身先草露,汉宫无复如花人。

注音版

wáng zhāo jūn王昭君yuán dài元代liú jī刘基
hàn tíng bù shǎng jiǎo gōng shì.汉庭不赏徼功士。zhāo jūn què xiàng hú zhōng sǐ.昭君却向胡中死。zhāo jūn cí hàn rù hú zhōng.昭君辞汉入胡中。hú nǚ bēi chóu hàn pín xǐ.胡女悲愁汉嫔喜。hán qíng yù yuàn dāng yǔ shuí.含情欲怨当语谁。shǒu tán pí pá lèi zhān yī.手弹琵琶泪沾衣。yè tíng wàng xìng cóng cǐ jué.掖庭望幸从此绝。wū shān yǒu lù tā shēng guī.巫山有路他生归。yīn qín shuō yǔ shàng lín yàn.殷勤说与上林雁。hǎo zài yuè nián zài xiāng jiàn.好在月年再相见。hàn ēn rú hǎi zhǎng zì shēn.汉恩如海长自深。qiè zì shēng lái mìng rú xiàn.妾自生来命如线。jiàn qiè yī shēn hé zú xī.贱妾一身何足惜。kě xī dāng nián liú jìng cè.可惜当年刘敬策。suì lìng shàng cè zhòng hé qīn.遂令上策重和亲。yù yǐ hóng yán qīng sāi chén.欲倚红颜清塞尘。zhǐ kǒng qiè shēn xiān cǎo lù.只恐妾身先草露。hàn gōng wú fù rú huā rén.汉宫无复如花人。

^回到顶部^