满江红 家兄倾背后诸君见慰重叠恤其衰病有踰量之奖含泪作此答之

丁宁千遍,教绾住、一枝飞絮。柰伶仃、孤燕归来,黄昏自语。

纵使长条堪系马,栖鸦风冷斜阳暮。问前时、流水绕桃花,今何处。

沤已散,难重聚。镜已破,难重觑。听子规唤道,不如归去。

他日天台花再发,人间自有刘郎遇。便痴迷、蝶梦不教醒,终无趣。

注音版

mǎn jiāng hóng jiā xiōng qīng bèi hòu zhū jūn jiàn wèi chóng dié xù qí shuāi bìng yǒu yú liàng zhī jiǎng hán lèi zuò cǐ dá zhī满江红 家兄倾背后诸君见慰重叠恤其衰病有踰量之奖含泪作此答之míng dài明代wáng fū zhī王夫之
dīng níng qiān biàn.丁宁千遍。jiào wǎn zhù yī zhī fēi xù.教绾住、一枝飞絮。nài líng dīng gū yàn guī lái.柰伶仃、孤燕归来。huáng hūn zì yǔ.黄昏自语。zòng shǐ cháng tiáo kān xì mǎ.纵使长条堪系马。qī yā fēng lěng xié yáng mù.栖鸦风冷斜阳暮。wèn qián shí liú shuǐ rào táo huā.问前时、流水绕桃花。jīn hé chǔ.今何处。ōu yǐ sàn.沤已散。nán chóng jù.难重聚。jìng yǐ pò.镜已破。nán zhòng qù.难重觑。tīng zǐ guī huàn dào.听子规唤道。bù rú guī qù.不如归去。tā rì tiān tāi huā zài fā.他日天台花再发。rén jiān zì yǒu liú láng yù.人间自有刘郎遇。biàn chī mí dié mèng bù jiào xǐng.便痴迷、蝶梦不教醒。zhōng wú qù.终无趣。

^回到顶部^