杂诗六首 其四

阴魄沦宇宙,太阳假其明。臣道不敢专,由此见亏盈。

未闻东菑稼,一气嘉谷成。上天降寒暑,地利乃可生。

葛藟附柔木,繁阴蔽曾原。风霜摧枝干,不复庇本根。

女萝依松柏,然后得长存。

注音版

zá shī liù shǒu qí sì杂诗六首 其四táng dài唐代lǐ huá李华
yīn pò lún yǔ zhòu.阴魄沦宇宙。tài yáng jiǎ qí míng.太阳假其明。chén dào bù gǎn zhuān.臣道不敢专。yóu cǐ jiàn kuī yíng.由此见亏盈。wèi wén dōng zāi jià.未闻东菑稼。yī qì jiā gǔ chéng.一气嘉谷成。shàng tiān jiàng hán shǔ.上天降寒暑。dì lì nǎi kě shēng.地利乃可生。gé lěi fù róu mù.葛藟附柔木。fán yīn bì céng yuán.繁阴蔽曾原。fēng shuāng cuī zhī gàn.风霜摧枝干。bù fù bì běn gēn.不复庇本根。nǚ luó yī sōng bǎi.女萝依松柏。rán hòu dé cháng cún.然后得长存。

^回到顶部^