诗三百三首 其一六九

侬家暂下山,入到城隍里。逢见一群女,端正容貌美。

头戴蜀样花,燕脂涂粉腻。金钏镂银朵,罗衣绯红紫。

朱颜类神仙,香带氛氲气。时人皆顾盼,痴爱染心意。

谓言世无双,魂影随他去。狗咬枯骨头,虚自舐唇齿。

不解返思量,与畜何曾异。今成白发婆,老陋若精魅。

无始由狗心,不超解脱地。

注音版

shī sān bǎi sān shǒu qí yī liù jiǔ诗三百三首 其一六九táng dài唐代hán shān寒山
nóng jiā zàn xià shān.侬家暂下山。rù dào chéng huáng lǐ.入到城隍里。féng jiàn yī qún nǚ.逢见一群女。duān zhèng róng mào měi.端正容貌美。tóu dài shǔ yàng huā.头戴蜀样花。yàn zhī tú fěn nì.燕脂涂粉腻。jīn chuàn lòu yín duǒ.金钏镂银朵。luó yī fēi hóng zǐ.罗衣绯红紫。zhū yán lèi shén xiān.朱颜类神仙。xiāng dài fēn yūn qì.香带氛氲气。shí rén jiē gù pàn.时人皆顾盼。chī ài rǎn xīn yì.痴爱染心意。wèi yán shì wú shuāng.谓言世无双。hún yǐng suí tā qù.魂影随他去。gǒu yǎo kū gú tou.狗咬枯骨头。xū zì shì chún chǐ.虚自舐唇齿。bù jiě fǎn sī liang.不解返思量。yǔ chù hé zēng yì.与畜何曾异。jīn chéng bái fà pó.今成白发婆。lǎo lòu ruò jīng mèi.老陋若精魅。wú shǐ yóu gǒu xīn.无始由狗心。bù chāo jiě tuō dì.不超解脱地。

^回到顶部^