题王晓沧广文鹧鸪村人诗稿 其一

晏坐深巷中,门少车马迹。穷愁借诗遣,八极困挥斥。

故人有王子,时作坐上客。王子之于诗,嗜酷久成癖。

饥寒不自念,渊响出金石。昨持牛腰卷,示我平生获。

开卷王孟语,神似非刻画。有时写酒意,几闯元亮席。

咏叹发长言,间竟入元白。短章不经意,乃坠宋贤格。

寒斋把卷诵,斜阳澹将夕。墙头数点山,时露海天碧。

注音版

tí wáng xiǎo cāng guǎng wén zhè gū cūn rén shī gǎo qí yī题王晓沧广文鹧鸪村人诗稿 其一qīng dài清代qiū féng jiǎ丘逢甲
yàn zuò shēn xiàng zhōng.晏坐深巷中。mén shǎo chē mǎ jī.门少车马迹。qióng chóu jiè shī qiǎn.穷愁借诗遣。bā jí kùn huī chì.八极困挥斥。gù rén yǒu wáng zǐ.故人有王子。shí zuò zuò shàng kè.时作坐上客。wáng zǐ zhī yú shī.王子之于诗。shì kù jiǔ chéng pǐ.嗜酷久成癖。jī hán bù zì niàn.饥寒不自念。yuān xiǎng chū jīn shí.渊响出金石。zuó chí niú yāo juǎn.昨持牛腰卷。shì wǒ píng shēng huò.示我平生获。kāi juàn wáng mèng yǔ.开卷王孟语。shén sì fēi kè huà.神似非刻画。yǒu shí xiě jiǔ yì.有时写酒意。jǐ chuǎng yuán liàng xí.几闯元亮席。yǒng tàn fā zhǎng yán.咏叹发长言。jiān jìng rù yuán bái.间竟入元白。duǎn zhāng bù jīng yì.短章不经意。nǎi zhuì sòng xián gé.乃坠宋贤格。hán zhāi bǎ juǎn sòng.寒斋把卷诵。xié yáng dàn jiāng xī.斜阳澹将夕。qiáng tóu shǔ diǎn shān.墙头数点山。shí lù hǎi tiān bì.时露海天碧。

^回到顶部^