惠照寺分韵得自字

我昨山中居,尝爱林下寺。每俟风雨休,杖藤辄孤至。

矧玆清郊外,良朋逾三四。道人晨启关,凉荫散幽地。

坠萼点阶稀,高藤仰空遂。壁埽唐相题,宇拱金人臂。

山鸟罢啼时,风篁识声自。畴谓闻见閒,奄忽忘深智。

身世苟无牵,频来坐寒翠。

注音版

huì zhào sì fēn yùn dé zì zì惠照寺分韵得自字qīng dài清代yáo nài姚鼐
wǒ zuó shān zhōng jū.我昨山中居。cháng ài lín xià sì.尝爱林下寺。měi qí fēng yǔ xiū.每俟风雨休。zhàng téng zhé gū zhì.杖藤辄孤至。shěn zī qīng jiāo wài.矧玆清郊外。liáng péng yú sān sì.良朋逾三四。dào rén chén qǐ guān.道人晨启关。liáng yīn sàn yōu dì.凉荫散幽地。zhuì è diǎn jiē xī.坠萼点阶稀。gāo téng yǎng kōng suì.高藤仰空遂。bì sào táng xiāng tí.壁埽唐相题。yǔ gǒng jīn rén bì.宇拱金人臂。shān niǎo bà tí shí.山鸟罢啼时。fēng huáng shí shēng zì.风篁识声自。chóu wèi wén jiàn xián.畴谓闻见閒。yǎn hū wàng shēn zhì.奄忽忘深智。shēn shì gǒu wú qiān.身世苟无牵。pín lái zuò hán cuì.频来坐寒翠。

^回到顶部^