得奉世寄诗

江城花柳复残春,每上高楼望所亲。身滞蛮舒谁与语,书来子弟尔成人。

老侵须鬓茎茎白,情在篇章字字新。幸有竹林堪纵傲,罢官真作自由身。

注音版

dé fèng shì jì shī得奉世寄诗sòng dài宋代liú bān刘攽
jiāng chéng huā liǔ fù cán chūn.江城花柳复残春。měi shàng gāo lóu wàng suǒ qīn.每上高楼望所亲。shēn zhì mán shū shuí yǔ yǔ.身滞蛮舒谁与语。shū lái zǐ dì ěr chéng rén.书来子弟尔成人。lǎo qīn xū bìn jīng jīng bái.老侵须鬓茎茎白。qíng zài piān zhāng zì zì xīn.情在篇章字字新。xìng yǒu zhú lín kān zòng ào.幸有竹林堪纵傲。bà guān zhēn zuò zì yóu shēn.罢官真作自由身。

^回到顶部^