王祠祭希曾所藏汝和红菊歌

世人作画皆论派,汝和画菊乃天解。直将书法写此花,宛转金枝总垂薤。

初为水墨后红紫,几向清纤发狂怪。桃羞杏涩宁比妍,蚁恨蜂愁未堪嘬。

幽兰堪供屈子佩,奇石当邀米公拜。当时落笔亦偶然,忽有声名起砰湃。

僮奴塞户卷委山,不独文逋与诗债。有时偃蹇不受促,怒目看人两睚眦。

酒酣兴发谁使颠,迅扫但觉吴缣隘。个中三昧我独知,每见渠挥为渠快。

最是平生跌宕心,病卧穷山老何惫。南宫王君得此图,旧索遗红未凋败。

岂知一见已陈迹,江水东流日西迈。摩挲两眼三叹息,悔却从前比菅芥。

长安贾客君不闻,已索黄金市中卖。

注音版

wáng cí jì xī céng suǒ cáng rǔ hé hóng jú gē王祠祭希曾所藏汝和红菊歌míng dài明代lǐ dōng yáng李东阳
shì rén zuò huà jiē lùn pài.世人作画皆论派。rǔ hé huà jú nǎi tiān jiě.汝和画菊乃天解。zhí jiāng shū fǎ xiě cǐ huā.直将书法写此花。wǎn zhuǎn jīn zhī zǒng chuí xiè.宛转金枝总垂薤。chū wèi shuǐ mò hòu hóng zǐ.初为水墨后红紫。jǐ xiàng qīng xiān fā kuáng guài.几向清纤发狂怪。táo xiū xìng sè níng bǐ yán.桃羞杏涩宁比妍。yǐ hèn fēng chóu wèi kān chuài.蚁恨蜂愁未堪嘬。yōu lán kān gōng qū zǐ pèi.幽兰堪供屈子佩。qí shí dāng yāo mǐ gōng bài.奇石当邀米公拜。dāng shí luò bǐ yì ǒu rán.当时落笔亦偶然。hū yǒu shēng míng qǐ pēng pài.忽有声名起砰湃。tóng nú sāi hù juǎn wěi shān.僮奴塞户卷委山。bù dú wén bū yǔ shī zhài.不独文逋与诗债。yǒu shí yǎn jiǎn bù shòu cù.有时偃蹇不受促。nù mù kàn rén liǎng yá zì.怒目看人两睚眦。jiǔ hān xīng fā shuí shǐ diān.酒酣兴发谁使颠。xùn sǎo dàn jué wú jiān ài.迅扫但觉吴缣隘。gè zhōng sān mèi wǒ dú zhī.个中三昧我独知。měi jiàn qú huī wèi qú kuài.每见渠挥为渠快。zuì shì píng shēng diē dàng xīn.最是平生跌宕心。bìng wò qióng shān lǎo hé bèi.病卧穷山老何惫。nán gōng wáng jūn dé cǐ tú.南宫王君得此图。jiù suǒ yí hóng wèi diāo bài.旧索遗红未凋败。qǐ zhī yī jiàn yǐ chén jī.岂知一见已陈迹。jiāng shuǐ dōng liú rì xī mài.江水东流日西迈。mā sā liǎng yǎn sān tàn xī.摩挲两眼三叹息。huǐ què cóng qián bǐ jiān jiè.悔却从前比菅芥。cháng ān gǔ kè jūn bù wén.长安贾客君不闻。yǐ suǒ huáng jīn shì zhōng mài.已索黄金市中卖。

^回到顶部^