茶瓶儿

正峭寒时人独卧。雪吹乱、纷纷风簸。花细难成朵。

锦衾空冷,一片层冰裹。

天遣多情真苦我。更白发、催人无那。草草青春过。

酒慵花惰,但掩窗儿坐。

注音版

chá píng ér茶瓶儿míng dài明代qū dà jūn屈大均
zhèng qiào hán shí rén dú wò.正峭寒时人独卧。xuě chuī luàn fēn fēn fēng bǒ.雪吹乱、纷纷风簸。huā xì nán chéng duǒ.花细难成朵。jǐn qīn kōng lěng.锦衾空冷。yī piàn céng bīng guǒ.一片层冰裹。tiān qiǎn duō qíng zhēn kǔ wǒ.天遣多情真苦我。gèng bái fà cuī rén wú nà.更白发、催人无那。cǎo cǎo qīng chūn guò.草草青春过。jiǔ yōng huā duò.酒慵花惰。dàn yǎn chuāng ér zuò.但掩窗儿坐。

^回到顶部^