雨中遣愁

花已开时人正愁,花簪头上使人羞。
一春可厌无晴日,下却珠帘懒凭楼。

注音版

yǔ zhōng qiǎn chóu雨中遣愁sòng dài宋代yú guì俞桂
huā yǐ kāi shí rén zhèng chóu.花已开时人正愁。huā zān tóu shàng shǐ rén xiū.花簪头上使人羞。yī chūn kě yàn wú qíng rì.一春可厌无晴日。xià què zhū lián lǎn píng lóu.下却珠帘懒凭楼。

^回到顶部^