长亭怨慢 和素君韵寄远

听黯黯、长安夜雨。那是侬家,放教归去。檠短窗虚,梦魂仿佛到江浦。

愁生无定,应是有、生愁处。寄远织琼花,浑不省、凉蟾天宇。

凝伫。祇兰红波碧,依约谢娘眉妩。文园病也,更堪触、伤春情绪。

便月痕、不上菱花,尽难忘、衣新人故。但乞取天怜,他日剪灯深语。

注音版

cháng tíng yuàn màn hé sù jūn yùn jì yuǎn长亭怨慢 和素君韵寄远qīng dài清代wén tíng shì文廷式
tīng àn àn cháng ān yè yǔ.听黯黯、长安夜雨。nà shi nóng jiā.那是侬家。fàng jiào guī qù.放教归去。qíng duǎn chuāng xū.檠短窗虚。mèng hún fǎng fú dào jiāng pǔ.梦魂仿佛到江浦。chóu shēng wú dìng.愁生无定。yìng shì yǒu shēng chóu chù.应是有、生愁处。jì yuǎn zhī qióng huā.寄远织琼花。hún bù xǐng liáng chán tiān yǔ.浑不省、凉蟾天宇。níng zhù.凝伫。qí lán hóng bō bì.祇兰红波碧。yī yuē xiè niáng méi wǔ.依约谢娘眉妩。wén yuán bìng yě.文园病也。gèng kān chù shāng chūn qíng xù.更堪触、伤春情绪。biàn yuè hén bù shàng líng huā.便月痕、不上菱花。jǐn nán wàng yī xīn rén gù.尽难忘、衣新人故。dàn qǐ qǔ tiān lián.但乞取天怜。tā rì jiǎn dēng shēn yǔ.他日剪灯深语。

^回到顶部^