书怀寄所知

孟冬天气肃,北风何凄凉。引领望江介,凝霜沾我裳。

非无越乡感,别久以为常。终怀首丘念,欲往川无梁。

越鸟辞旧林,燕禽正南翔。清川去悠悠,离心日已长。

盛年不再至,玄鬓忽已霜。驾言适皇邑,远结金与张。

片言不合意,东还守空堂。因书诉知己,恨恨中自伤。

注音版

shū huái jì suǒ zhī书怀寄所知míng dài明代wáng gōng王恭
mèng dōng tiān qì sù.孟冬天气肃。běi fēng hé qī liáng.北风何凄凉。yǐn lǐng wàng jiāng jiè.引领望江介。níng shuāng zhān wǒ shang.凝霜沾我裳。fēi wú yuè xiāng gǎn.非无越乡感。bié jiǔ yǐ wéi cháng.别久以为常。zhōng huái shǒu qiū niàn.终怀首丘念。yù wǎng chuān wú liáng.欲往川无梁。yuè niǎo cí jiù lín.越鸟辞旧林。yàn qín zhèng nán xiáng.燕禽正南翔。qīng chuān qù yōu yōu.清川去悠悠。lí xīn rì yǐ zhǎng.离心日已长。shèng nián bù zài zhì.盛年不再至。xuán bìn hū yǐ shuāng.玄鬓忽已霜。jià yán shì huáng yì.驾言适皇邑。yuǎn jié jīn yǔ zhāng.远结金与张。piàn yán bù hé yì.片言不合意。dōng hái shǒu kōng táng.东还守空堂。yīn shū sù zhī jǐ.因书诉知己。hèn hèn zhōng zì shāng.恨恨中自伤。

^回到顶部^