拟古 其一

江南秋风至,草木变焜黄。淅淅吹妾衣,使妾增悲凉。

悲凉知为谁,良人在沙场。暮听边马嘶,朝看边雁翔。

饥餐风中糜,渴饮雪下浆。羊角冲地起,沙砾争飞扬。

回首望故乡,长天但茫茫。岂无肥与甘,亦有衣与裳。

妾心空恻恻,路远莫寄将。北望长太息,涕泪如雨霶。

几欲往从之,河广无舟梁。仰天吁上帝,矢心期不忘。

但愿南风竞,吹君来妾旁。

注音版

nǐ gǔ qí yī拟古 其一míng dài明代qiū jùn丘浚
jiāng nán qiū fēng zhì.江南秋风至。cǎo mù biàn kūn huáng.草木变焜黄。xī xī chuī qiè yī.淅淅吹妾衣。shǐ qiè zēng bēi liáng.使妾增悲凉。bēi liáng zhī wèi shuí.悲凉知为谁。liáng rén zài shā chǎng.良人在沙场。mù tīng biān mǎ sī.暮听边马嘶。cháo kàn biān yàn xiáng.朝看边雁翔。jī cān fēng zhōng mí.饥餐风中糜。kě yǐn xuě xià jiāng.渴饮雪下浆。yáng jiǎo chōng dì qǐ.羊角冲地起。shā lì zhēng fēi yáng.沙砾争飞扬。huí shǒu wàng gù xiāng.回首望故乡。cháng tiān dàn máng máng.长天但茫茫。qǐ wú féi yǔ gān.岂无肥与甘。yì yǒu yī yǔ shang.亦有衣与裳。qiè xīn kōng cè cè.妾心空恻恻。lù yuǎn mò jì jiāng.路远莫寄将。běi wàng zhǎng tài xī.北望长太息。tì lèi rú yǔ pāng.涕泪如雨霶。jī yù wǎng cóng zhī.几欲往从之。hé guǎng wú zhōu liáng.河广无舟梁。yǎng tiān xū shàng dì.仰天吁上帝。shǐ xīn qī bù wàng.矢心期不忘。dàn yuàn nán fēng jìng.但愿南风竞。chuī jūn lái qiè páng.吹君来妾旁。

^回到顶部^