陈司寇挽诗

野白秋草黄,颓阳下枯岭。谁歌蒿里曲,悽绪纷难整。

矗矗起新坟,素旗飘断云。陇下笳箫哀响咽,尚书不归履声绝。

履声绝,那可招。山空石麟死,松柏寒萧萧。

注音版

chén sī kòu wǎn shī陈司寇挽诗míng dài明代biān gòng边贡
yě bái qiū cǎo huáng.野白秋草黄。tuí yáng xià kū lǐng.颓阳下枯岭。shuí gē hāo lǐ qū.谁歌蒿里曲。qī xù fēn nán zhěng.悽绪纷难整。chù chù qǐ xīn fén.矗矗起新坟。sù qí piāo duàn yún.素旗飘断云。lǒng xià jiā xiāo āi xiǎng yàn.陇下笳箫哀响咽。shàng shū bù guī lǚ shēng jué.尚书不归履声绝。lǚ shēng jué.履声绝。nà kě zhāo.那可招。shān kōng shí lín sǐ.山空石麟死。sōng bǎi hán xiāo xiāo.松柏寒萧萧。

^回到顶部^