可叹

世事底相迫,人间谁独醒。行歌仍白石,把阅且黄庭。

山迥云时出,天高霜夜零。菉葹无久色,松柏向人青。

注音版

kě tàn可叹míng dài明代xiè zhēn谢榛
shì shì dǐ xiāng pò.世事底相迫。rén jiān shuí dú xǐng.人间谁独醒。xíng gē réng bái shí.行歌仍白石。bǎ yuè qiě huáng tíng.把阅且黄庭。shān jiǒng yún shí chū.山迥云时出。tiān gāo shuāng yè líng.天高霜夜零。lù shī wú jiǔ sè.菉葹无久色。sōng bǎi xiàng rén qīng.松柏向人青。

^回到顶部^