昌山

嶙峋峭壁武溪东,耸起昌文叠秀峰。空谷流声浑管籥,断云出岫倚崆峒。

依稀玉韫含辉晓,烂熳花飞点翠融。自是山灵开淑气,遥看拱璧郁青葱。

注音版

chāng shān昌山sòng dài宋代lǐ bó李渤
lín xún qiào bì wǔ xī dōng.嶙峋峭壁武溪东。sǒng qǐ chāng wén dié xiù fēng.耸起昌文叠秀峰。kōng gǔ liú shēng hún guǎn yuè.空谷流声浑管籥。duàn yún chū xiù yǐ kōng tóng.断云出岫倚崆峒。yī xī yù yùn hán huī xiǎo.依稀玉韫含辉晓。làn màn huā fēi diǎn cuì róng.烂熳花飞点翠融。zì shì shān líng kāi shū qì.自是山灵开淑气。yáo kàn gǒng bì yù qīng cōng.遥看拱璧郁青葱。

^回到顶部^