满江红 广武道中

漠漠霜天,孤城下、九秋时节。飘零处、寒灯独照,荒山几叠。

渺渺长空哀雁叫,凄凄野戍悲笳咽。望秦川、今夜到明朝,头应白。

来时候,柳可折。才回首,流芳歇。叹玉关人老,岁光奔迫。

代马踏残青海草,塞风吹落云中月。愧浮沉、今已负平生,应悲切。

注音版

mǎn jiāng hóng  guǎng wǔ dào zhōng满江红 广武道中míng dài明代hán bāng qí韩邦奇
mò mò shuāng tiān.漠漠霜天。gū chéng xià jiǔ qiū shí jié.孤城下、九秋时节。piāo líng chù hán dēng dú zhào.飘零处、寒灯独照。huāng shān jǐ dié.荒山几叠。miǎo miǎo cháng kōng āi yàn jiào.渺渺长空哀雁叫。qī qī yě shù bēi jiā yàn.凄凄野戍悲笳咽。wàng qín chuān jīn yè dào míng cháo.望秦川、今夜到明朝。tóu yīng bái.头应白。lái shí hòu.来时候。liǔ kě zhé.柳可折。cái huí shǒu.才回首。liú fāng xiē.流芳歇。tàn yù guān rén lǎo.叹玉关人老。suì guāng bēn pò.岁光奔迫。dài mǎ tà cán qīng hǎi cǎo.代马踏残青海草。sāi fēng chuī luò yún zhōng yuè.塞风吹落云中月。kuì fú chén jīn yǐ fù píng shēng.愧浮沉、今已负平生。yīng bēi qiè.应悲切。

^回到顶部^