悯荒二首 其一

寇祸烈兹土,举目无故观。百里一空城,蓬蒿郁相蟠。

村妪土中出,肘肉伤雕残。生长不识布,石灰暖我寒。

匍匐向前途,力尽酸肺肝。苦菜萌已晚,采之不能餐。

撤屋备朝薪,露处难久安。边境既流离,内地何由完。

宸聪听还卑,讨论穷众端。减赋息长徭,万方用腾欢。

注音版

mǐn huāng èr shǒu qí yī悯荒二首 其一míng dài明代cáo róng曹溶
kòu huò liè zī tǔ.寇祸烈兹土。jǔ mù wú gù guān.举目无故观。bǎi lǐ yī kōng chéng.百里一空城。péng hāo yù xiāng pán.蓬蒿郁相蟠。cūn yù tǔ zhōng chū.村妪土中出。zhǒu ròu shāng diāo cán.肘肉伤雕残。shēng zhǎng bù shí bù.生长不识布。shí huī nuǎn wǒ hán.石灰暖我寒。pú fú xiàng qián tú.匍匐向前途。lì jìn suān fèi gān.力尽酸肺肝。kǔ cài méng yǐ wǎn.苦菜萌已晚。cǎi zhī bù néng cān.采之不能餐。chè wū bèi cháo xīn.撤屋备朝薪。lù chù nán jiǔ ān.露处难久安。biān jìng jì liú lí.边境既流离。nèi dì hé yóu wán.内地何由完。chén cōng tīng hái bēi.宸聪听还卑。tǎo lùn qióng zhòng duān.讨论穷众端。jiǎn fù xī zhǎng yáo.减赋息长徭。wàn fāng yòng téng huān.万方用腾欢。

^回到顶部^