题金溪洪氏孝思亭

道上春风吹客衣,亭前碧草澹春晖。凭高忽若瞻云起,倚杖空怀负米归。

水落江寒冰未解,土暄林茂笋初肥。吾生最亦思亲苦,飘泊深惭与愿违。

注音版

tí jīn xī hóng shì xiào sī tíng题金溪洪氏孝思亭míng dài明代gōng xiào龚敩
dào shàng chūn fēng chuī kè yī.道上春风吹客衣。tíng qián bì cǎo dàn chūn huī.亭前碧草澹春晖。píng gāo hū ruò zhān yún qǐ.凭高忽若瞻云起。yǐ zhàng kōng huái fù mǐ guī.倚杖空怀负米归。shuǐ luò jiāng hán bīng wèi jiě.水落江寒冰未解。tǔ xuān lín mào sǔn chū féi.土暄林茂笋初肥。wú shēng zuì yì sī qīn kǔ.吾生最亦思亲苦。piāo bó shēn cán yǔ yuàn wéi.飘泊深惭与愿违。

^回到顶部^