橘荒叹
【明代】
王鏊
我行洞庭野,万木皆葳蕤。就中柑与橘,立死无孑遗。
借问何以然,野老为予说。前年与今年,山中天大雪。
自冬徂新春,冰冻太湖彻。洞庭苦无田,种橘充田租。
霜馀树树金,寄此万木奴。悠悠彼苍天,三白望为瑞。
如何为橘灾,斩伐如剑利。饤饾索宾筵,贡篚缺王事。
曾闻后皇树,不过淮之郊。他处岂独无,洞庭号珍苞。
衢州徒菌蠢,湘潭亦寥梢。地气信有偏,天灾曷仍遭。
物贵固难成,难成复易槁。遂令洞庭人,为计恨不早。
从今原隰间,只种桑与枣。
注音版
jú huāng tàn橘荒叹míng dài明代wáng ào王鏊
wǒ xíng dòng tíng yě.我行洞庭野。wàn mù jiē wēi ruí.万木皆葳蕤。jiù zhōng gān yǔ jú.就中柑与橘。lì sǐ wú jié yí.立死无孑遗。jiè wèn hé yǐ rán.借问何以然。yě lǎo wèi yǔ shuō.野老为予说。qián nián yǔ jīn nián.前年与今年。shān zhōng tiān dà xuě.山中天大雪。zì dōng cú xīn chūn.自冬徂新春。bīng dòng tài hú chè.冰冻太湖彻。dòng tíng kǔ wú tián.洞庭苦无田。zhǒng jú chōng tián zū.种橘充田租。shuāng yú shù shù jīn.霜馀树树金。jì cǐ wàn mù nú.寄此万木奴。yōu yōu bǐ cāng tiān.悠悠彼苍天。sān bái wàng wèi ruì.三白望为瑞。rú hé wéi jú zāi.如何为橘灾。zhǎn fá rú jiàn lì.斩伐如剑利。dìng dòu suǒ bīn yán.饤饾索宾筵。gòng fěi quē wáng shì.贡篚缺王事。céng wén hòu huáng shù.曾闻后皇树。bù guò huái zhī jiāo.不过淮之郊。tā chǔ qǐ dú wú.他处岂独无。dòng tíng hào zhēn bāo.洞庭号珍苞。qú zhōu tú jūn chǔn.衢州徒菌蠢。xiāng tán yì liáo shāo.湘潭亦寥梢。dì qì xìn yǒu piān.地气信有偏。tiān zāi hé réng zāo.天灾曷仍遭。wù guì gù nán chéng.物贵固难成。nán chéng fù yì gǎo.难成复易槁。suì lìng dòng tíng rén.遂令洞庭人。wèi jì hèn bù zǎo.为计恨不早。cóng jīn yuán xí jiān.从今原隰间。zhǐ zhǒng sāng yǔ zǎo.只种桑与枣。