星斋远我出山,且盛夸我用世之才以相歆,动其意为我贫也,率赋答之 其一

故人眷念萧寥况,珍重双鱼劝盍簪。屯女岂应重策马,蒙夫未必竟多金。

寸长尺短谁相谅,北马南辕我弗任。不道廿年叨雅素,尚将茅束诱春心。

注音版

xīng zhāi yuǎn wǒ chū shān, qiě shèng kuā wǒ yòng shì zhī cái yǐ xiāng xīn, dòng qí yì wèi wǒ pín yě, lǜ fù dá zhī qí yī星斋远我出山,且盛夸我用世之才以相歆,动其意为我贫也,率赋答之 其一qīng dài清代quán zǔ wàng全祖望
gù rén juàn niàn xiāo liáo kuàng.故人眷念萧寥况。zhēn zhòng shuāng yú quàn hé zān.珍重双鱼劝盍簪。tún nǚ qǐ yīng zhòng cè mǎ.屯女岂应重策马。méng fū wèi bì jìng duō jīn.蒙夫未必竟多金。cùn cháng chǐ duǎn shuí xiāng liàng.寸长尺短谁相谅。běi mǎ nán yuán wǒ fú rèn.北马南辕我弗任。bù dào niàn nián dāo yǎ sù.不道廿年叨雅素。shàng jiāng máo shù yòu chūn xīn.尚将茅束诱春心。

^回到顶部^