清明后一日傍晚白堤缓步,至放鹤亭小憩,归途得诗一首

醉馀策杖倚荒亭,隔叶黄鹂伴我鸣。四面朱霞催日落,一堤绿柳焕春荣。

抬头不见梳翎鹤,侧耳疑闻唤妇声。陌上花开卿缓去,千年文物忆升平。

注音版

qīng míng hòu yī rì bàng wǎn bái dī huǎn bù, zhì fàng hè tíng xiǎo qì, guī tú dé shī yī shǒu清明后一日傍晚白堤缓步,至放鹤亭小憩,归途得诗一首jìn dài近代hóng chuán jīng洪传经
zuì yú cè zhàng yǐ huāng tíng.醉馀策杖倚荒亭。gé yè huáng lí bàn wǒ míng.隔叶黄鹂伴我鸣。sì miàn zhū xiá cuī rì luò.四面朱霞催日落。yī dī lǜ liǔ huàn chūn róng.一堤绿柳焕春荣。tái tóu bú jiàn shū líng hè.抬头不见梳翎鹤。cè ěr yí wén huàn fù shēng.侧耳疑闻唤妇声。mò shàng huā kāi qīng huǎn qù.陌上花开卿缓去。qiān nián wén wù yì shēng píng.千年文物忆升平。

^回到顶部^