峡山寺

重楼复屋枕层崖,想有残碑锁翠苔。
但见苍山如壁立,不知绿水自何来。
岩花满眼红而紫,谷鸟呼名去复回。
便欲买舟从此隐,岂惟一处子陵台。

注音版

xiá shān sì峡山寺sòng dài宋代bái yù chán白玉蟾
chóng lóu fù wū zhěn céng yá.重楼复屋枕层崖。xiǎng yǒu cán bēi suǒ cuì tái.想有残碑锁翠苔。dàn jiàn cāng shān rú bì lì.但见苍山如壁立。bù zhī lǜ shuǐ zì hé lái.不知绿水自何来。yán huā mǎn yǎn hóng ér zǐ.岩花满眼红而紫。gǔ niǎo hū míng qù fù huí.谷鸟呼名去复回。biàn yù mǎi zhōu cóng cǐ yǐn.便欲买舟从此隐。qǐ wéi yī chǔ zǐ líng tái.岂惟一处子陵台。

^回到顶部^