胡东原香锦亭

东皇剖破勾芒腹,锦心绣肠香馥郁。
绛都风雨僝僽春,花魂无主自精神。
黄鹂初唤柳开眼,海棠枝上春烟暖。
离出一点两点红,墙头红腮微笑风。
东原去后花无主,春工亦懒施机杼。
亭前忽遇诗酒仙,花亦喷出些龙涎。
风催雨趱花不辨,满庭芬芳生烂熳。
牡丹吐火花欲然,日将锦绣铺苔毡。
诗狂梦与花神饮,酒醉不与花神寝。
酒阑令我忆东原,花木虽在人恻然。
此诗终不为花作,惆怅东原此丘壑。
而今赏花不见人,但见蜂蝶飞闲亭。

注音版

hú dōng yuán xiāng jǐn tíng胡东原香锦亭sòng dài宋代bái yù chán白玉蟾
dōng huáng pōu pò gōu máng fù.东皇剖破勾芒腹。jǐn xīn xiù cháng xiāng fù yù.锦心绣肠香馥郁。jiàng dōu fēng yǔ chán zhòu chūn.绛都风雨僝僽春。huā hún wú zhǔ zì jīng shén.花魂无主自精神。huáng lí chū huàn liǔ kāi yǎn.黄鹂初唤柳开眼。hǎi táng zhī shàng chūn yān nuǎn.海棠枝上春烟暖。lí chū yì diǎn liǎng diǎn hóng.离出一点两点红。qiáng tóu hóng sāi wēi xiào fēng.墙头红腮微笑风。dōng yuán qù hòu huā wú zhǔ.东原去后花无主。chūn gōng yì lǎn shī jī zhù.春工亦懒施机杼。tíng qián hū yù shī jiǔ xiān.亭前忽遇诗酒仙。huā yì pēn chū xiē lóng xián.花亦喷出些龙涎。fēng cuī yǔ zǎn huā bù biàn.风催雨趱花不辨。mǎn tíng fēn fāng shēng làn màn.满庭芬芳生烂熳。mǔ dān tǔ huǒ huā yù rán.牡丹吐火花欲然。rì jiāng jǐn xiù pù tái zhān.日将锦绣铺苔毡。shī kuáng mèng yǔ huā shén yǐn.诗狂梦与花神饮。jiǔ zuì bù yǔ huā shén qǐn.酒醉不与花神寝。jiǔ lán lìng wǒ yì dōng yuán.酒阑令我忆东原。huā mù suī zài rén cè rán.花木虽在人恻然。cǐ shī zhōng bù wéi huā zuò.此诗终不为花作。chóu chàng dōng yuán cǐ qiū hè.惆怅东原此丘壑。ér jīn shǎng huā bú jiàn rén.而今赏花不见人。dàn jiàn fēng dié fēi xián tíng.但见蜂蝶飞闲亭。

^回到顶部^