和张倅唐英咏梅十四首 其十一

纷华有心说,艳美得目送。越在篁苇间,顾使诗兴动。

诗人被花恼,尽日手自弄。愁吟日不足,又作栩栩梦。

注音版

hé zhāng cuì táng yīng yǒng méi shí sì shǒu qí shí yī和张倅唐英咏梅十四首 其十一sòng dài宋代chén fù liáng陈傅良
fēn huá yǒu xīn shuō.纷华有心说。yàn měi dé mù sòng.艳美得目送。yuè zài huáng wěi jiān.越在篁苇间。gù shǐ shī xìng dòng.顾使诗兴动。shī rén bèi huā nǎo.诗人被花恼。jǐn rì shǒu zì nòng.尽日手自弄。chóu yín rì bù zú.愁吟日不足。yòu zuò xǔ xǔ mèng.又作栩栩梦。

^回到顶部^