忆筇杖

岷峨山下筇竹杖,危者使安衰可壮。
秦皇汉武穷兵不可得,我独得之今丞相。
前年有旨还故园,其冬急召朝日边。
半岁驱驰数千里,赖有此杖常扶颠。
仓黄又别修门去,私室无人谨呵护。
夜半雷霆下取将,儿叫妻啼留不住。
我闻丞相下峡时,一物无有杖自随。
属当晏朝立仗久,怜我弱胫疲坳螭。
如今步屧随衰草,十步趑趄九步倒。
假如杖在欲用之,山精海怪震怒亦不保。
君不见杜陵桃竹欹,常恐失之君山湖上之风波。
梓涧使君之赠尚尔耳,况自丞相还如何。

注音版

yì qióng zhàng忆筇杖sòng dài宋代chén fù liáng陈傅良
mín é shān xià qióng zhú zhàng.岷峨山下筇竹杖。wēi zhě shǐ ān shuāi kě zhuàng.危者使安衰可壮。qín huáng hàn wǔ qióng bīng bù kě dé.秦皇汉武穷兵不可得。wǒ dú de zhī jīn chéng xiàng.我独得之今丞相。qián nián yǒu zhǐ hái gù yuán.前年有旨还故园。qí dōng jí zhào cháo rì biān.其冬急召朝日边。bàn suì qū chí shù qiān lǐ.半岁驱驰数千里。lài yǒu cǐ zhàng cháng fú diān.赖有此杖常扶颠。cāng huáng yòu bié xiū mén qù.仓黄又别修门去。sī shì wú rén jǐn hē hù.私室无人谨呵护。yè bàn léi tíng xià qǔ jiāng.夜半雷霆下取将。ér jiào qī tí liú bú zhù.儿叫妻啼留不住。wǒ wén chéng xiàng xià xiá shí.我闻丞相下峡时。yī wù wú yǒu zhàng zì suí.一物无有杖自随。shǔ dāng yàn cháo lì zhàng jiǔ.属当晏朝立仗久。lián wǒ ruò jìng pí ào chī.怜我弱胫疲坳螭。rú jīn bù xiè suí shuāi cǎo.如今步屧随衰草。shí bù zī jū jiǔ bù dào.十步趑趄九步倒。jiǎ rú zhàng zài yù yòng zhī.假如杖在欲用之。shān jīng hǎi guài zhèn nù yì bù bǎo.山精海怪震怒亦不保。jūn bú jiàn dù líng táo zhú yī.君不见杜陵桃竹欹。cháng kǒng shī zhī jūn shān hú shàng zhī fēng bō.常恐失之君山湖上之风波。zǐ jiàn shǐ jūn zhī zèng shàng ěr ěr.梓涧使君之赠尚尔耳。kuàng zì chéng xiàng hái rú hé.况自丞相还如何。

^回到顶部^